"Mất tiền là mất ít, mất bạn là mất nhiều, mất lòng tin là mất rất nhiều, nhưng mất ý chí vươn lên mới là mất tất cả" - Chung Ju Yung, người sáng lập Tập đoàn Hyundai.
Hẳn ít ai biết rằng, câu nói trên đã được Chung Ju Yung biến tấu từ câu nói của Napoleon Bonaparte: "Mất tiền là chẳng mất gì cả, mất danh dự là mất nửa cuộc đời; mất niềm tin và nghị lực là mất cả cuộc đời".
Theo The Economist, Chung Ju Yung là "vị vua cuối cùng" của các đế chế kinh tế Chaebol Hàn Quốc cuối thế kỷ 20, nhưng chính ông cũng lại là người hâm mộ vị vua vĩ đại nhất trong lịch sử nước Pháp. "Chung Ju Yung luôn hào hứng khi kể rằng hình mẫu của mình là Napoleon - người đã truyền cảm hứng cho ông để mở rộng đế chế Hyundai, vượt qua mọi giới hạn" (theo "Vị vua cuối cùng", The Economist)
Quả thực, lật giở lại hành trình cuộc đời của Chung Ju Yung, nhiều thời khắc người ta nhận thấy rõ "chất Napoleon" trong các quyết định lớn lao, mạnh mẽ, mau lẹ, thần tốc của ông. Chỉ khác là, cuộc đời lừng lẫy của Napoleon gắn liền với hai trận đánh lớn, một Austerlitz thắng oai hùng, một Waterloo thua bi tráng, thì Chung Ju Yung tự cho rằng sự nghiệp của mình chỉ là chuỗi nối tiếp những "trận Austerlitz" trên địa hạt kinh tế, không có "Waterloo". Bởi đơn giản, với Chung Ju Yung: Không không bao giờ là thất bại, tất cả là thử thách!
Trở lại Seoul sau khi "vinh quy bái tổ" với tư cách người chủ xưởng gạo và tài sản lớn mà cả đời cha mình không bao giờ dám mơ tới, Chung Ju Yung khởi nghiệp ở lĩnh vực khác.
Nhờ uy tín của bản thân, Chung Ju Yung vay được 3.000 won, mua lại một xưởng sửa chữa ô tô. Trong lúc đang làm ăn rất thuận lợi, vì sự bất cẩn của công nhân, xưởng bị thiêu rụi, trong đó có một chiếc xe đắt tiền của khách hàng.
Thất bại, nợ nần chồng chất nhưng Chung Ju Yung không bỏ cuộc. Ông tiếp tục tìm đến người đã cho mình vay tiền, và cũng chính nhờ CHỮ TÍN đã gây dựng được, ông lại vay thêm 3.500 won để tái khởi nghiệp. Ông xây xưởng sửa chữa mới to hơn nằm trên bãi đất trống phía sau phường Sinsol, thuê 50 công nhân.
Lúc đó, xưởng sửa chữa này không được cấp phép và Chung Ju Yung phải vất vả lắm mới được cảnh sát phường cho làm việc, nhưng chưa thể qua được cửa ải của cảnh sát quận Dongdeamun. Họ dọa đóng cửa xưởng.
Thách thức này làm Chung Ju Yung nhớ đến bài học từ những con rệp. Thời xưa ở nông thôn hay thành thị đều có rất nhiều rệp. Khi tới Incheon xin làm việc ở bến cảng, Chung Ju Yung đã không may thuê trọ phải nơi rệp nhiều vô kể. Để thoát khỏi cảnh ngứa ngáy vì bị rệp cắn thâu đêm, ông đã kê bát nước vào 4 chân giường khiến lũ rệp không thể leo lên. Tuy nhiên, chỉ vài ngày sau, lũ rệp đã tìm ra con đường mới là leo lên nóc nhà rồi thả mình rơi xuống đúng người để đốt.
"Lũ rệp đã vượt qua trở ngại là bát nước, toàn tâm toàn ý cố gắng và đạt được mục tiêu mình muốn, còn tôi không phải là người ư?" - Chung Ju Yung nghĩ vậy, và ròng rã suốt một tháng, ngày nào ông cũng đến nhà Trưởng phòng bảo an Condo của Đồn cảnh sát Dongdeamun, trình bày vấn đề, cho đến khi nào giải quyết được mới thôi.
Sự xuất hiện đều đặn, đúng giờ, kiên nhẫn và bền bỉ của chung Ju Yung khiến vị Trưởng phòng cảnh sát phải chịu thua. Cuối cùng, họ cũng đành "làm lơ" để xưởng sửa chữa được hoạt động, và phát đạt tới nỗi áp đảo những cơ sở sửa chữa khác ở Seoul.
Cách được Chung Ju Yung áp dụng là: sửa nhanh hơn, giữ uy tín tuyệt đối, dù giá cao hơn đối thủ. Chiến thuật này dựa trên phân tích của ông về khách hàng rằng người mua ô tô không quan trọng vấn đề về giá, mà họ cần sớm lấy lại xe, và người sửa chữa phải đáng tin cậy.
Thành công bước đầu này giúp Chung Ju Yung nhận ra sâu sắc rằng: "Một người không tin là có vận xấu thì người đó sẽ không có vận xấu. Tất nhiên là cũng có những điều xảy ra giống như số mệnh, có những lúc thuận buồm xuôi gió thì chắc chắn cũng có lúc vất vả cực nhọc, cũng như đối nghịch với ánh sáng là bóng tối, trời có lúc nắng lúc mưa, có ngày may mắn, có ngày gặp tai ương. Tôi nghĩ mọi thứ đều quân bình, vận may hay rủi đều đến với mọi người đều như nhau".
Trong quan niệm của Chung Ju Yung, "lao động là năng lực mà Thượng đế đã ban phước cho loài người", và vận số chính là lúc thuận lợi thì phải biết nắm bắt và cố gắng, khi gặp xui thì chiến đấu hết mình, khiến vận xấu cũng có thể chuyển thành cơ may.
"Chính nỗ lực của chúng ta mới quyết định đến thành công hay thất bại. Người lười nhác hay đổ lỗi cho số phận, đến khi có cơ hội lại lười nhác bỏ qua để rồi sống mà chẳng có hút may mắn nào. Với tôi, mỗi khi gặp khó khăn, tôi lại nhớ đến bài học của con rệp" - Chung Ju Yung.
3 năm miệt mài làm việc ở xưởng sữa chữa ô tô, Chung Ju Yung đã kiếm được khoản tiền lớn, trả hết nợ nần nhưng một lần nữa, cơ ngơi của ông lại bị thâu tóm bởi sắc lệnh của chính quyền. Sau khi khi bị buộc sáp nhập vào công ty sửa chữa Iljin ở Chongro, Chung Ju Yung và những người cộng sự thân thiết đã rút lui. Trong một lần đi sửa xe cho bạn học cấp I, Chung Ju Yung chớp thời cơ, tham gia vận chuyển quặng sắt từ quận Suan thuộc đảo Hwanghe tới trại luyện mỏ cách đó 130 km đường đồi núi.
Kiếm được tiền rồi rút lui đúng thời điểm, năm 1946 Chung Ju Yung thành lập công ty công nghiệp xe hơi và lần đầu tiên, ông sử dụng cái tên Hyundai - có nghĩa là hiện đại. Chung Ju Yung nói, tuy ông xuất thân nông dân lại ít học nhưng "chí hướng của tôi là tiến lên và sống một cuộc sống phát triển trong tương lai".
Bây giờ thì Huyndai đã trở thành công ty sản xuất ô tô hàng đầu thế giới. Ở tuổi 50, thời điểm mà các doanh nhân thường không còn hứng thú với những cuộc phiêu lưu mới thì Chung Ju Yung vẫn hừng hực quyết tâm đưa Huyndai trở thành một trong những đại tập đoàn hàng đầu của Hàn Quốc bằng cách đi đầu trong ngành công nghiệp năng.
Bắt đầu lĩnh vực sản xuất ô tô với vai trò là người sửa chữa, Chung Ju Yung còn chưa từng biết phải sản xuất một phụ tùng như thế nào nhưng vẫn dám thành lập và dồn tiền của, công sức cho ước mơ trở thành ông chủ hãng chế tạo xe hơi hàng đầu thế giới. Kể từ năm 1975 (khi Chung Ju Yung 60 tuổi), Hyundai đã cho ra mắt những mẫu xe đầu tiên đầy triển vọng với Hyundai Pony (1975) và Hyundai Excel (1986). Kỳ tích ấy đã khiến cả thế giới phải nhìn Hàn Quốc bằng một con mắt khác.
Tất cả thành công này đều bắt nguồn từ chất liệu đầu tiên, đó là lòng tin và tinh thần không ngại thử thách, không sợ thất bại, giống như cách mà ông đã học chở gạo trên chiếc xe đạp cũ giữa trời mưa tầm tã, trên con đường sình lầy bùn đất lúc mới chỉ 18 tuổi.